湖南江西道中十首 其三

作者:柳中庸 朝代:先秦诗人
湖南江西道中十首 其三原文
劝我早归家,
全诗以比兴手法,告诫人们鹑鹊尚知居有常匹,飞有常偶,可诗中的“无良”之人,反不如禽兽,而她还错把他当作君子一样的兄长。作者据此,将“无良”之人与禽兽对待爱情、婚姻的感情与态度,构成了一种强劲的反比之势,加强了诗歌的批判力量。全诗虽然只有两章八句,并没有直接对男性主人公的形象进行任何客观的描写,却能使其形象非常鲜明而且突出。这根源于诗歌本文所构筑出的剧烈而又异常强大的情感落差,此种落差来源于人与禽兽对待异性配偶的不同态度,这种态度的不同造成了这种巨大而有悬殊的逆向对比关系。从而使男主人公的恶劣形象直接迎面袭来,令人不寒而栗却又厌恶透顶。诗歌(...)
首联破题,刻画落花时一片迷离凄苦的景象,状物而不滞于物。起句,诗人捕捉住所咏物的自然特征,以“素”、“红”代指花。唐人韩偓有“皱白离情高处切,腻红愁态静中深”(《惜花》)之句,么“白”、“红”状花。用借代这一修辞手法,使事物形象逼真。花的娇艳、春的绚丽如在目前。然而,它们却红颜薄命,夭折了,令诗人叹惋。“坠”、“翻”两字形象生动,情态感人,是从杜牧《金谷园》“落花犹似坠楼人”句化出。花本来是无情之物,却道“各自伤”,是说花有人性。落花的自伤飘零,乃诗(...)
于是就有了末二句的神来之笔:“七月七,回首笑三郎。”这段话有两重解释。据唐人陈鸿《长恨歌传》,天宝十载七夕,杨贵妃在骊山宫“独侍”唐玄宗。“上凭肩而立,因仰天感牛女事,密相誓心,愿世世为夫妇。”这也就是白居易《长恨歌》“七月七日长生殿”一段的本事,白诗引文详见注③。按照这样的理解,“回首”就是杨贵妃的现场动作,她“回眸一笑百媚生”,向着明皇传递脉脉情意;这两句通过李、杨二人在七夕夜的呢爱与密誓,表现了这一佳节对天下情人具有欢乐畅怀的不寻常意义。这是一重含意。然而,“他生未卜此生休”,明皇同贵妃不要说“世世”,在当世的夫妇也未能做到头。正是“三郎”本人,在“安史之乱”中违心地下令处死了对方。《长恨歌》记他El后还宫的情景:“西宫南内多秋草,落叶满阶红不扫。”“夕殿萤飞思悄然,孤灯挑尽未成眠”。他无疑在“西宫南内”的“夕殿”中悄然地消度过七夕。从这一意义上,“回首”就是对历史的回顾,“笑”也不是呢笑、媚笑,而是嘲笑和嗤笑了。一切在七夕节享受欢乐、尊重感情、珍护理想的情男爱女,都有资格“回首笑三郎”。(...)
白居易11岁那年,因避家乡战乱,随母将家迁至父亲白季庚任官所在地——徐州符离(今安徽省宿县境内)。之后在那里与一个比他小4岁的邻居女子相识,她的名字叫湘灵,长得活泼可爱,还懂点音律,于是两人就成了朝夕不离、青梅竹马的玩伴。到白居易19岁、湘灵15岁时,情窦初开,两人便开始了初恋。白居易有一首诗名为《邻女》,追叙了十五岁的湘灵,赞美湘灵的美丽和她悦耳的嗓音。
唐宪宗元和十年,我被贬为九江郡司马。第二年秋季的一天,送客到湓浦口,夜里听到船上有人弹琵琶。听那声音,铮铮铿铿有京都流行的声韵(...)
这厮那狠毒心如蜂虿,荒淫心忒分外。堪恨这两个薄劣种,现世的不成才。只古里向咱家、咱家取索,也须知俺这三年五载,看看衰迈,还有甚精金响钞,暗暗藏埋。只被你两个泼无徒、泼无徒将俺来厮定害。没揣的大惊小怪,便待要生非作歹。婆婆,家中有两箱柜文书,休开那锁钥,都与我抬将出来。
三、四句写马的形态和素质。如果说前二句主要是判断和推理,缺乏鲜明生动的形象,那么,后二句恰恰相反,它们绘声绘影,完全借助形象表情达意。李贺写诗,善于捕捉形象,“状难见之景如在目前”,这两句就是突出的例子。“瘦骨”写形,表现马的处境;(...)
南宋罗大经《鹤林玉露·辛幼安词》条云:“其题江西造口壁词云云。盖南渡之初,虏人追隆祐太后(哲宗孟后,高宗伯母)御舟至造口,不及而还,幼安因此起兴 。”此一记载对体会此词意蕴,实有重要意义。《宋史》高宗纪及后妃传载:建炎三年(1129)八月 ,“会防秋迫,命刘宁止制置江浙,卫太后往洪州 ,腾康、刘珏权知三省枢密院事从行。闰八月,高宗亦离建康(今南京市)赴浙西。时金兵分两路大举南侵,十月,西路金兵自黄州(今湖北黄冈)渡江,直奔洪州追隆祐太后。(...)
(李嗣源领番卒子上,云)大小军卒,赶着这白兔儿。我有心待不赶来,可惜了我那枝艾叶金鈚箭去了。如今赶到这潞州长子县荒草坡前,不见了白兔,则见地下插着一枝箭。左右,与我拾将那枝箭来,插在我这撒袋中。(李嗣源做见正旦科,云)奇怪也!兀那道旁边一个妇女人,抱着一个小孩儿,将那孩儿放在地上,哭一回去了;他行数十步可又回来,抱起那孩儿来又啼哭。那妇女人数遭家恁的,其中必是暗昧。左右!你去唤将那妇人来,我试问他。(卒子做唤科,云)兀那婆婆儿,俺阿妈唤你哩。(正旦见科,云)官人万福。(李嗣源云)兀那妇人,你抱着这个小的,丢在地下去了,可又回来,数番不止,你必是暗昧。(正旦云)官人不嫌絮烦,听妾身口说一遍:我是这本处王屠的浑家,当日所生了这个孩儿,未及满月,不想王屠辞世,争奈无钱埋殡。妾身与赵太公家典身三年,就看管他的孩儿。不想赵太公将我那典身的文书,他改做了卖身的文契。当日他赵太公唤我,我抱着两个孩儿,太公见了,他说:"偏你那孩儿便好,怎生饿损了我这孩儿?便将你那孩儿或是丢了或是人养了便罢,若不丢你那孩儿回来,我不道的饶了你!"因此上来到这荒郊野外,丢我这孩儿来。(李嗣源云)嗨!好可怜人也。兀那妇人,比及你要丢在这荒郊野外呵,与了人可不好?(正旦云)妾身怕不待要与人,谁肯要?(李嗣源云)兀那妇人,这小的肯与人呵,与了我为子可不好?(正(...)
永州山(...)
湖南江西道中十首 其三拼音解读
quàn wǒ zǎo guī jiā ,
quán shī yǐ bǐ xìng shǒu fǎ ,gào jiè rén men chún què shàng zhī jū yǒu cháng pǐ ,fēi yǒu cháng ǒu ,kě shī zhōng de “wú liáng ”zhī rén ,fǎn bú rú qín shòu ,ér tā hái cuò bǎ tā dāng zuò jun1 zǐ yī yàng de xiōng zhǎng 。zuò zhě jù cǐ ,jiāng “wú liáng ”zhī rén yǔ qín shòu duì dài ài qíng 、hūn yīn de gǎn qíng yǔ tài dù ,gòu chéng le yī zhǒng qiáng jìn de fǎn bǐ zhī shì ,jiā qiáng le shī gē de pī pàn lì liàng 。quán shī suī rán zhī yǒu liǎng zhāng bā jù ,bìng méi yǒu zhí jiē duì nán xìng zhǔ rén gōng de xíng xiàng jìn háng rèn hé kè guān de miáo xiě ,què néng shǐ qí xíng xiàng fēi cháng xiān míng ér qiě tū chū 。zhè gēn yuán yú shī gē běn wén suǒ gòu zhù chū de jù liè ér yòu yì cháng qiáng dà de qíng gǎn luò chà ,cǐ zhǒng luò chà lái yuán yú rén yǔ qín shòu duì dài yì xìng pèi ǒu de bú tóng tài dù ,zhè zhǒng tài dù de bú tóng zào chéng le zhè zhǒng jù dà ér yǒu xuán shū de nì xiàng duì bǐ guān xì 。cóng ér shǐ nán zhǔ rén gōng de è liè xíng xiàng zhí jiē yíng miàn xí lái ,lìng rén bú hán ér lì què yòu yàn è tòu dǐng 。shī gē (...)
shǒu lián pò tí ,kè huà luò huā shí yī piàn mí lí qī kǔ de jǐng xiàng ,zhuàng wù ér bú zhì yú wù 。qǐ jù ,shī rén bǔ zhuō zhù suǒ yǒng wù de zì rán tè zhēng ,yǐ “sù ”、“hóng ”dài zhǐ huā 。táng rén hán wò yǒu “zhòu bái lí qíng gāo chù qiē ,nì hóng chóu tài jìng zhōng shēn ”(《xī huā 》)zhī jù ,me “bái ”、“hóng ”zhuàng huā 。yòng jiè dài zhè yī xiū cí shǒu fǎ ,shǐ shì wù xíng xiàng bī zhēn 。huā de jiāo yàn 、chūn de xuàn lì rú zài mù qián 。rán ér ,tā men què hóng yán báo mìng ,yāo shé le ,lìng shī rén tàn wǎn 。“zhuì ”、“fān ”liǎng zì xíng xiàng shēng dòng ,qíng tài gǎn rén ,shì cóng dù mù 《jīn gǔ yuán 》“luò huā yóu sì zhuì lóu rén ”jù huà chū 。huā běn lái shì wú qíng zhī wù ,què dào “gè zì shāng ”,shì shuō huā yǒu rén xìng 。luò huā de zì shāng piāo líng ,nǎi shī (...)
yú shì jiù yǒu le mò èr jù de shén lái zhī bǐ :“qī yuè qī ,huí shǒu xiào sān láng 。”zhè duàn huà yǒu liǎng zhòng jiě shì 。jù táng rén chén hóng 《zhǎng hèn gē chuán 》,tiān bǎo shí zǎi qī xī ,yáng guì fēi zài lí shān gōng “dú shì ”táng xuán zōng 。“shàng píng jiān ér lì ,yīn yǎng tiān gǎn niú nǚ shì ,mì xiàng shì xīn ,yuàn shì shì wéi fū fù 。”zhè yě jiù shì bái jū yì 《zhǎng hèn gē 》“qī yuè qī rì zhǎng shēng diàn ”yī duàn de běn shì ,bái shī yǐn wén xiáng jiàn zhù ③。àn zhào zhè yàng de lǐ jiě ,“huí shǒu ”jiù shì yáng guì fēi de xiàn chǎng dòng zuò ,tā “huí móu yī xiào bǎi mèi shēng ”,xiàng zhe míng huáng chuán dì mò mò qíng yì ;zhè liǎng jù tōng guò lǐ 、yáng èr rén zài qī xī yè de ne ài yǔ mì shì ,biǎo xiàn le zhè yī jiā jiē duì tiān xià qíng rén jù yǒu huān lè chàng huái de bú xún cháng yì yì 。zhè shì yī zhòng hán yì 。rán ér ,“tā shēng wèi bo cǐ shēng xiū ”,míng huáng tóng guì fēi bú yào shuō “shì shì ”,zài dāng shì de fū fù yě wèi néng zuò dào tóu 。zhèng shì “sān láng ”běn rén ,zài “ān shǐ zhī luàn ”zhōng wéi xīn dì xià lìng chù sǐ le duì fāng 。《zhǎng hèn gē 》jì tā Elhòu hái gōng de qíng jǐng :“xī gōng nán nèi duō qiū cǎo ,luò yè mǎn jiē hóng bú sǎo 。”“xī diàn yíng fēi sī qiāo rán ,gū dēng tiāo jìn wèi chéng mián ”。tā wú yí zài “xī gōng nán nèi ”de “xī diàn ”zhōng qiāo rán dì xiāo dù guò qī xī 。cóng zhè yī yì yì shàng ,“huí shǒu ”jiù shì duì lì shǐ de huí gù ,“xiào ”yě bú shì ne xiào 、mèi xiào ,ér shì cháo xiào hé chī xiào le 。yī qiē zài qī xī jiē xiǎng shòu huān lè 、zūn zhòng gǎn qíng 、zhēn hù lǐ xiǎng de qíng nán ài nǚ ,dōu yǒu zī gé “huí shǒu xiào sān láng ”。(...)
bái jū yì 11suì nà nián ,yīn bì jiā xiāng zhàn luàn ,suí mǔ jiāng jiā qiān zhì fù qīn bái jì gēng rèn guān suǒ zài dì ——xú zhōu fú lí (jīn ān huī shěng xiǔ xiàn jìng nèi )。zhī hòu zài nà lǐ yǔ yī gè bǐ tā xiǎo 4suì de lín jū nǚ zǐ xiàng shí ,tā de míng zì jiào xiāng líng ,zhǎng dé huó pō kě ài ,hái dǒng diǎn yīn lǜ ,yú shì liǎng rén jiù chéng le cháo xī bú lí 、qīng méi zhú mǎ de wán bàn 。dào bái jū yì 19suì 、xiāng líng 15suì shí ,qíng dòu chū kāi ,liǎng rén biàn kāi shǐ le chū liàn 。bái jū yì yǒu yī shǒu shī míng wéi 《lín nǚ 》,zhuī xù le shí wǔ suì de xiāng líng ,zàn měi xiāng líng de měi lì hé tā yuè ěr de sǎng yīn 。
táng xiàn zōng yuán hé shí nián ,wǒ bèi biǎn wéi jiǔ jiāng jun4 sī mǎ 。dì èr nián qiū jì de yī tiān ,sòng kè dào pén pǔ kǒu ,yè lǐ tīng dào chuán shàng yǒu rén dàn pí pá 。tīng nà shēng yīn ,zhēng zhēng kēng kēng yǒu jīng dōu liú háng de shēng yùn (...)
zhè sī nà hěn dú xīn rú fēng chài ,huāng yín xīn tuī fèn wài 。kān hèn zhè liǎng gè báo liè zhǒng ,xiàn shì de bú chéng cái 。zhī gǔ lǐ xiàng zán jiā 、zán jiā qǔ suǒ ,yě xū zhī ǎn zhè sān nián wǔ zǎi ,kàn kàn shuāi mài ,hái yǒu shèn jīng jīn xiǎng chāo ,àn àn cáng mái 。zhī bèi nǐ liǎng gè pō wú tú 、pō wú tú jiāng ǎn lái sī dìng hài 。méi chuāi de dà jīng xiǎo guài ,biàn dài yào shēng fēi zuò dǎi 。pó pó ,jiā zhōng yǒu liǎng xiāng guì wén shū ,xiū kāi nà suǒ yào ,dōu yǔ wǒ tái jiāng chū lái 。
sān 、sì jù xiě mǎ de xíng tài hé sù zhì 。rú guǒ shuō qián èr jù zhǔ yào shì pàn duàn hé tuī lǐ ,quē fá xiān míng shēng dòng de xíng xiàng ,nà me ,hòu èr jù qià qià xiàng fǎn ,tā men huì shēng huì yǐng ,wán quán jiè zhù xíng xiàng biǎo qíng dá yì 。lǐ hè xiě shī ,shàn yú bǔ zhuō xíng xiàng ,“zhuàng nán jiàn zhī jǐng rú zài mù qián ”,zhè liǎng jù jiù shì tū chū de lì zǐ 。“shòu gǔ ”xiě xíng ,biǎo xiàn mǎ de chù jìng ;(...)
nán sòng luó dà jīng 《hè lín yù lù ·xīn yòu ān cí 》tiáo yún :“qí tí jiāng xī zào kǒu bì cí yún yún 。gài nán dù zhī chū ,lǔ rén zhuī lóng yòu tài hòu (zhé zōng mèng hòu ,gāo zōng bó mǔ )yù zhōu zhì zào kǒu ,bú jí ér hái ,yòu ān yīn cǐ qǐ xìng 。”cǐ yī jì zǎi duì tǐ huì cǐ cí yì yùn ,shí yǒu zhòng yào yì yì 。《sòng shǐ 》gāo zōng jì jí hòu fēi chuán zǎi :jiàn yán sān nián (1129)bā yuè ,“huì fáng qiū pò ,mìng liú níng zhǐ zhì zhì jiāng zhè ,wèi tài hòu wǎng hóng zhōu ,téng kāng 、liú jué quán zhī sān shěng shū mì yuàn shì cóng háng 。rùn bā yuè ,gāo zōng yì lí jiàn kāng (jīn nán jīng shì )fù zhè xī 。shí jīn bīng fèn liǎng lù dà jǔ nán qīn ,shí yuè ,xī lù jīn bīng zì huáng zhōu (jīn hú běi huáng gāng )dù jiāng ,zhí bēn hóng zhōu zhuī lóng yòu tài hòu 。(...)
(lǐ sì yuán lǐng fān zú zǐ shàng ,yún )dà xiǎo jun1 zú ,gǎn zhe zhè bái tù ér 。wǒ yǒu xīn dài bú gǎn lái ,kě xī le wǒ nà zhī ài yè jīn bī jiàn qù le 。rú jīn gǎn dào zhè lù zhōu zhǎng zǐ xiàn huāng cǎo pō qián ,bú jiàn le bái tù ,zé jiàn dì xià chā zhe yī zhī jiàn 。zuǒ yòu ,yǔ wǒ shí jiāng nà zhī jiàn lái ,chā zài wǒ zhè sā dài zhōng 。(lǐ sì yuán zuò jiàn zhèng dàn kē ,yún )qí guài yě !wū nà dào páng biān yī gè fù nǚ rén ,bào zhe yī gè xiǎo hái ér ,jiāng nà hái ér fàng zài dì shàng ,kū yī huí qù le ;tā háng shù shí bù kě yòu huí lái ,bào qǐ nà hái ér lái yòu tí kū 。nà fù nǚ rén shù zāo jiā nín de ,qí zhōng bì shì àn mèi 。zuǒ yòu !nǐ qù huàn jiāng nà fù rén lái ,wǒ shì wèn tā 。(zú zǐ zuò huàn kē ,yún )wū nà pó pó ér ,ǎn ā mā huàn nǐ lǐ 。(zhèng dàn jiàn kē ,yún )guān rén wàn fú 。(lǐ sì yuán yún )wū nà fù rén ,nǐ bào zhe zhè gè xiǎo de ,diū zài dì xià qù le ,kě yòu huí lái ,shù fān bú zhǐ ,nǐ bì shì àn mèi 。(zhèng dàn yún )guān rén bú xián xù fán ,tīng qiè shēn kǒu shuō yī biàn :wǒ shì zhè běn chù wáng tú de hún jiā ,dāng rì suǒ shēng le zhè gè hái ér ,wèi jí mǎn yuè ,bú xiǎng wáng tú cí shì ,zhēng nài wú qián mái bìn 。qiè shēn yǔ zhào tài gōng jiā diǎn shēn sān nián ,jiù kàn guǎn tā de hái ér 。bú xiǎng zhào tài gōng jiāng wǒ nà diǎn shēn de wén shū ,tā gǎi zuò le mài shēn de wén qì 。dāng rì tā zhào tài gōng huàn wǒ ,wǒ bào zhe liǎng gè hái ér ,tài gōng jiàn le ,tā shuō :"piān nǐ nà hái ér biàn hǎo ,zěn shēng è sǔn le wǒ zhè hái ér ?biàn jiāng nǐ nà hái ér huò shì diū le huò shì rén yǎng le biàn bà ,ruò bú diū nǐ nà hái ér huí lái ,wǒ bú dào de ráo le nǐ !"yīn cǐ shàng lái dào zhè huāng jiāo yě wài ,diū wǒ zhè hái ér lái 。(lǐ sì yuán yún )hēi !hǎo kě lián rén yě 。wū nà fù rén ,bǐ jí nǐ yào diū zài zhè huāng jiāo yě wài hē ,yǔ le rén kě bú hǎo ?(zhèng dàn yún )qiè shēn pà bú dài yào yǔ rén ,shuí kěn yào ?(lǐ sì yuán yún )wū nà fù rén ,zhè xiǎo de kěn yǔ rén hē ,yǔ le wǒ wéi zǐ kě bú hǎo ?(zhèng (...)
yǒng zhōu shān (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

永州山(...)
此诗描写蜀中四月的情景,壮美与纤丽互见,宏观与微观俱陈。细雨迷蒙,密雾难开,春水盈野,一派浩渺,意境壮阔。
魏公子无忌者,魏昭王少子,而魏安釐王异母弟也。昭王薨,安釐王即位,封公子为信陵君。   公子为人,仁而下士 ,士无贤不肖,皆谦而礼交之,不敢以其富贵骄士。士以此方数千里争往归之,致食客三千。当是时,诸侯以公子贤,多客,不敢加兵谋魏十余年。   魏有隐士曰侯赢,年七十,家贫,为大梁夷门监者。公子闻之,往请,欲厚遗之。不肯受,曰:“臣修身洁行数十年,终不以监门困故而受公子财。”公子于是乃置酒,大会宾客。坐定,公子从车骑,虚左,自迎夷门侯生。侯生摄敝衣冠,直上载公子上坐,不让,欲以观公子。公子执辔愈恭。侯生又谓公子曰:“臣有客在市屠中,原枉车骑过之。”公子引车入市,侯生下,见其客朱亥,俾倪,故久立与其客语,微察公子,公子颜色愈和。当是时,魏将相宗室宾客满堂,待公子举酒;市人皆观公子执辔。从骑皆窃骂侯生。侯生视公子色终不变,乃谢客就车。至家,公子引侯生坐上坐,遍赞宾客,宾客皆惊。酒酣,公子起,为寿侯生前。侯生因谓公子曰:“今日赢之为公子亦足矣!赢乃夷门报关者也,而公子亲枉车骑自迎嬴,于众人广坐之中,不宜有所过,今公子故过之。赢欲就公子之名,故久立公子车骑市中,过客,以观公子,公子愈恭。市人皆以赢为小人,而以公子为长者,能下士也。   于是罢酒,侯生遂为上客。   侯生谓公子曰:“臣所过屠者朱亥,此子贤者,世莫能知,故隐屠间耳。”公子往,数请之,朱亥故不复谢。公子怪之。   魏安釐王二十年,秦昭王已破赵长平军,又进兵围邯郸)公。子姊为赵惠文王弟平原君夫人,数遗魏王及公子书,请救语魏。魏王使将军晋鄙将十万众救赵。秦王使使者告魏王曰:“吾攻赵,旦暮且下,而诸侯敢救赵者,已拔赵,必移兵先击之。”魏王恐,使人止晋鄙,留军壁邺,名为救赵,实持两端以观望。平原君使者冠盖相属于魏,让魏公子曰:“胜所以自附为婚姻者,以公子之高义,为能急人之困。今邯郸旦暮降秦而魏救不至,安在公子能急人之困也!且公子纵轻胜,弃之降秦,独不怜公子姊邪?”公子患之,数请魏王,及宾客辨士说王万端(...)

相关赏析

⑩“万一”二句——谓参悟人生妙义之后,境界顿开,柔情豪气两相交融.禅关,佛教称参悟教义时遇到的种种障碍.砉(xū虚,又作huā花)然,皮骨剥离(...)
景致的选择,语言的运用,毕竟属于外在、表面的东西,深入品味不难发现,这首《南湖早春》可谓“一切景语皆情语”,诗人的精神、情感实灌注在笔下的景物中。风回云断,雨住天晴,一切都是那么自然,合人心意,那风似也可吹去人心头的阴翳,让人心境亦如夕照下的湖面,立时明朗起(...)
玉叶联芳,天潢分润,寿筵长对熏风。间平襟度,濮邸行尊崇。忠孝家传大雅,无喜愠、一种宽容。芝兰盛,彩衣嬉戏,亲睦冠西宗。
这首词记一时兴会,寓千古兴亡,容量特大,寄慨遥深,后来,张孝祥书而刻之于崖石,题记中有“慨然太息”之语;毛开次韵和歌,下片(...)
曾是洛阳花下客,野芳虽晚不须嗟。

作者介绍

柳中庸 柳中庸柳中庸 (?—约775)名淡,中庸是其字,唐代边塞诗人。河东(今山西永济)人,为柳宗元族人。大历年间进士,曾官鸿府户曹,未就。萧颖士以女妻之。与弟中行并有文名。与卢纶、李端为诗友。所选《征人怨》是其流传最广的一首。《全唐诗》存诗仅13首。其诗以写边塞征怨为主,然意气消沉,无复盛唐气象。

湖南江西道中十首 其三原文,湖南江西道中十首 其三翻译,湖南江西道中十首 其三赏析,湖南江西道中十首 其三阅读答案,出自柳中庸的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.rehabilitationforalcohol.com/5HAl4K/WsiMnUHIA7.html